Trong lòng Yến Thanh Ti ngoài sự đắc ý nhàn nhạt còn có một cảm thụ khó nói thành lời. Trong cái thời đại thói đời nóng lạnh, lòng người dễ đổi này, có thể có một người quan tâm đến sức khoẻ của mình như thế, thật ra… cũng rất tốt.
Ít nhất có thể cảm giác được trong lòng thật ấm áp.
***
Chưa được một lúc, Tiểu Từ bước vào.
"Chị, vừa nãy đạo diễn Phùng đặc biệt gọi điện đến dặn chị nghỉ ngơi cho tốt, đừng lo chuyện ở phim trường, ông ấy sẽ quay những cảnh của người khác trước. Đạo diễn Phùng dặn đi dặn lại rằng chị phải nghỉ ngơi cho thật tốt."
"Dễ tính đến thế à?" Yến Thanh Ti cho rằng đạo diễn Phùng không phải là một đạo diễn biết để ý đến sức khoẻ của diễn viên cho lắm, ông ta là một người cuồng công việc.
Tiểu Từ vò đầu: "Nhạc tổng gọi điện cho ông ấy."
Yến Thanh Ti nhớ lại vừa nãy cảnh Nhạc Thính Phong đá cửa đi ra ngoài, cười cười, không biết anh ta lại làm giao dịch gì với đạo diễn Phùng nữa rồi?