Hai chân của Nhạc phu nhân bỗng mềm nhũn, vịn lấy cánh tay Nhạc Thính Phong: "Con trai, vẫn là mau mang con yêu tinh rời đi thôi, nếu không lại xảy ra chuyện nữa đấy."
Nhạc Thính Phong cố nín cười, đỡ lấy Nhạc phu nhân: "Mẹ, chuyện này thì có là gì, con còn tưởng cô ta giết người cơ đấy."
Nhạc phu nhân trợn trắng: "Con còn mong cô ta giết người? Mau, mau đừng có ở đấy là lèo nhèo, dù thế nào đây cũng là lễ trưởng thành của thiên kim nhà họ Hạ Lan, nếu làm lớn chuyện sẽ ảnh hưởng tới danh dự của hai nhà chúng ta. Con và Phương Niên dù gì cũng là bạn bè thân thiết, sao lại không hiểu chuyện như vậy."
Nói xong lại quay ra chỉ vào Yến Thanh Ti nói: "Tôi nói cho biết... về sau, cô lại dám..."
Yến Thanh Ti bắt lấy tay của Nhạc phu nhân, cười với bà: "Cháu về sau sẽ không gây chuyện khi có mặt bác nữa."
"Tôi không có mặt, lại càng không được."