Yến Thanh Ti gật đầu: "Vâng, cảm ơn bác sĩ."
Bác sĩ lắc đầu, trông là biết người này căn bản không nghe lời anh nói vào tai rồi.
Bác sĩ truyền nước cho Yến Thanh Ti, sau đó viết đơn thuốc, bảo y tá tiêm thuốc cho cô, Tiểu Từ cầm bình nước truyền, đỡ Yến Thanh Ti ra ngoài hành lang ngồi.
Nước truyền chảy chậm, sau khi truyền hết nước trong bình thì cũng đã hơn một tiếng sau, Yến Thanh Ti cuối cùng cũng cảm thấy dạ dày của cô đỡ hơn nhiều.
Trong một tiếng đồng hồ này, tâm trí cô chỉ hiện lên gương mặt của Nhạc Thính Phong.
Cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho anh như vậy.
Dù cho Nhạc Thính Phong là người mà cô không thể chọc vào, cô cũng sẽ xông lên, dù sao cô cũng chẳng còn gì để mất thì sao phải sợ chứ.
Điều mà Yến Thanh Ti biết rõ nhất chính là cô sẽ cô đơn cả đời này.
Tiểu Từ thấy nước trong bình truyền sắp hết, vội nói: "Sắp truyền xong rồi, để em đi gọi y tá tới rút..."