Khúc Kính lắc đầu: "Nhạc tổng của chúng ta cứ mãi như thế này, chắc tôi sẽ bị ngược chết."
Nhạc Thính Phong lắc lắc ly rượu trong tay, lười biếng nói: "Không muốn bị tôi ngược chết, cậu có thể đi tìm Vũ Phóng."
Khúc Kính vừa nghe liền xua tay liên tục: "Không, không… em tốt lắm, tốt cực kì luôn, tăng ca suốt đêm không thành vấn đề."
Anh ta còn lâu mới muốn lên cái chốn cao nguyên khỉ ho cò gáy đó với Vũ Phóng. Mấy hôm trước thấy ảnh cậu ta, cứ như biến thành một người khác, giống hệt dân vô gia cư, dọa anh hết cả hồn.
Hạ Lan Phương Niên cười thành tiếng, khóe mắt mang theo một nét quyến rũ xấu xa, một công tử như hoa như ngọc nháy mắt biến thành một người khiến tất cả mọi người phải đỏ mặt khi trông thấy anh.
Các cô gái trong phòng không kìm nổi mà quay sang nhìn anh ta.
Đám công tử còn lại thì chẳng vui tí nào, mẹ nó chứ đàn ông thôi mà có cần đẹp đến thế không?