Nhạc phu nhân mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào bụng Yến Thanh Ti.
Yến Thanh Ti cực kì ghét cái ánh mắt khinh thường mà Nhạc phu nhân dành cho cô, cho nên mới cố ý nói bậy, cứ tưởng Nhạc phu nhân sẽ không thèm nhìn tới cô nữa. Ấy thế mà, bác gái này, nhìn bụng cô như thể muốn nhìn xuyên qua nó để biết bên trong có gì vậy.
Yến Thanh Ti: "Bác gái, tránh ra đi, nếu không tôi sẽ ở lại đây luôn đấy."
Nhạc phu nhân nhìn cô bằng một con mắt phức tạp: "Cô, cô..."
Yến Thanh Ti lắc đầu, mẹ của Nhạc Thính Phong đúng là khác xa những gì tưởng tượng.
Nhạc phu nhân vẻ mặt xoắn xuýt nhìn bóng lưng của Yến Thanh Ti: "Lỡ, cô ta mang bầu thật thì làm sao?"
Yến Thanh Ti đi ra khỏi nhà của Nhạc Thính Phong, liếc nhìn thời gian, đã là một giờ chiều, không ngờ cô lại ngủ lâu đến như vậy.
Lúc này, ánh sáng mặt trời rất chói chang, cô phải nheo nheo mắt một lúc mới hết nhức nhối.
Có người gọi tới, là chị Mạch.