Yến Thanh Ti đứng trước mặt Nhạc phu nhân không nhanh không chậm mặc lại quần áo, không có chút xấu hổ nào.
Đừng nói giờ chỉ có mình bà, kể cả con trai bà cũng có ở đây, cô cũng chẳng có gì phải xấu hổ cả.
Ngược lại thì, Nhạc phu nhân không giữ được bình tĩnh: "Nói bậy, con trai tôi chưa bao giờ cho người khác tiến vào nhà của nó."
Nhạc Thính Phong luôn thích ở một mình, phòng của anh ta ở Nhạc trạch* cũng không cho phép ai được tự do tiến vào.
*Nhạc trạch: nhà lớn của dòng họ Nhạc.
Nhà riêng của anh ta cũng thế, cùng lắm chỉ cho bà thi thoảng ghé qua vài lần, bạn bè bằng hữu còn chưa có tư cách này.
"Lãnh địa" của anh ta không được phép vương lại mùi của bất cứ kẻ nào.
Hôm qua, Nhạc Thính Phong đi cả đêm không về, đến trưa bà gọi điện cũng không nghe máy, Nhạc phu nhân lo lắng quá mới tới xem một chút, xem nó có ở đây hay không.
Kết quả, vừa vào nhà đã thấy một con yêu tinh trần truồng.
Thế là, Nhạc phu nhân tức giận...