"Vâng, tôi biết rồi thưa Đổng sự trưởng."
"Ba…"
Tiếng gọi của Hạ Lan Phương Niên vang lên từ phía sau.
Hạ Lan Minh Đức thấy anh liền tức giận nói: "Mày chạy đi đâu?"
Thư kí vội vã chào anh: "Đại thiếu gia."
"Cậu đi trước đi." Hạ Lan Minh Đức nói với anh ta.
Thư kí gật đầu, vội vã cất hai ống máu vào trong cặp rồi đi mất.
Hạ Lan Phương Niên nhìn thấy rõ ràng, nhưng anh cũng chẳng nói gì, chỉ bảo: "Con xin lỗi, hôm nay con không nên đi…"
"Mày…" Hạ Lan Minh Đức vốn đang định dạy dỗ cho Hạ Lan Phương Niên một trận nên thân, nhưng nhìn thấy gương mặt giống hệt mình hồi trẻ, cơn giận lập tức biến mất, đây mới là con trai ruột của ông.
Nghĩ đến đây, Hạ Lan Minh Đức lại cảm thấy Hạ Lan Phương Niên rời khỏi bữa tiệc mới mà chuyện tốt. Nếu như nó tận tai nghe được những chuyện đó, biết mẹ ruột mình bao nhiêu năm nay vẫn đang ngoại tình với người khác, biết rằng bà ta là một người phụ nữ vô sỉ như vậy, nó nhất định sẽ suy sụp.