"Vu khống? Tối hôm qua, là ai bảo mình nóng, sau đó tự cởi sạch quần áo của mình ra, còn thò sang quần áo của tôi nữa. Quý Miên Miên, em khá lắm, tốc độ nhắm mắt cởi quần áo còn nhanh hơn cả người khác mở mắt. Tôi thật chưa bao giờ thấy một con quỷ háo sắc nào như em."
Quý Miên Miên chỉ cảm thấy một luồng nhiệt xông thẳng lên não, ôi mẹ ơi, bị người ta nói thành quỷ háo sắc thật đáng sợ.
Quý Miên Miên lắc đầu lia lịa: "Tôi không có, tôi không nhớ gì hết cả…"
"Không sao, tôi vẫn còn nhớ là được rồi."
"Tôi… tôi…" Quý Miên Miên khóc không ra nước mắt.
Ánh mắt Diệp Thiều Quang nhìn chăm chăm vào môi Quý Miên Miên: "Em nói xem… em nên bồi thường tôi như thế nào đây?"
"Tôi… không biết, không có tiền mà…"
Mấy hôm trước cô xem phim, thấy nam chính và nữ chính say rượu rồi lăn lên giường với nhau, sáng dậy nữ chính oai hùng quẳng cho nam chính một chồng tiền lên mặt. Cô cũng muốn thế, nhưng cô nghèo lắm, không có tiền.