Ở một nơi khác, Giang Lai cẩn thận gõ cửa rồi mới đi vào: "Nhạc tổng, đã xử lí xong hết rồi ạ, MV của Cận Tuyết Sơ mới quay được một đoạn đã phải dừng lại."
Nhạc Thính Phong nở một nụ cười ác độc, trong tay vẫn vân vê một đồng tiền xu.
Làn môi Nhạc Thính Phong vừa hồng lại vừa mỏng, lạnh lùng nhưng vẫn mê người: "Không trách được lại dám bỏ bom tôi. Cứ tưởng cô nàng tự dưng lại có cốt khí, hóa ra là đã tìm được "đông gia"* khác. Không ngờ cô ta lại có khả năng đến vậy, mới về nước được mấy ngày đã có thể bò lên người Cận Tuyết Sơ."
*Đông gia: Ông chủ.
Giang Lai không dám nói câu nào, những lúc như thế này tốt nhất là im miệng.
Chờ Nhạc Thính Phong nói xong, Giang Lai mới cắn răng mở miệng: "Nhạc tổng, nếu không quay được trong Studio, có khả năng Cận Tuyết Sơ sẽ chuyển sang quay ngoại cảnh."
Nhạc Thích Phong đảo mắt liếc anh một cái, Giang Lai run rẩy.
"Tôi có hỏi cậu cái này sao?"
Giang Lai vội vàng lắc đầu.