Nhạc Thính Phong lạnh mặt nhìn Tần Cảnh Chi như nhìn kẻ cướp, không đợi anh ta trả lời đã nói: "Chú... già rồi thì đừng có mà thích thể hiện. Tối nay lại uống say, mai chưa chắc đã bò dậy nổi đâu, con người mà, ai đến tuổi này rồi mà chả già chả ốm yếu."
Bất cứ ai khi nghe thấy những lời này nhất định sẽ nổi giận đùng đùng, nhưng Tần Cảnh Chi vẫn cười một cách rất thản nhiên, không có một dấu hiệu nào của sự tức giận: "Thanh Ti mời, tôi đương nhiên là phải đi rồi, chưa kể tôi và Cận Tuyết Sơ lâu lắm chưa gặp nhau, nhân cơ hội này ngồi ôn chuyện một chút."
Nhạc Thính Phong hừ lạnh một tiếng: "Ôn chuyện? Hẳn là tình địch ngồi ôn chuyện với nhau, thú vị phết nhỉ?"
Yến Thanh Ti lười để ý tới ba người họ, vung tay nói: "Nhiều người thì càng náo nhiệt, đi thôi, Tiểu Từ dẫn đường."