Nhạc Thính Phong cười mỉa: "Phải, em thắng rồi đấy."
Yến Thanh Ti: "Chuyện tất nhiên."
Cả hai người lại rơi vào trầm mặc.
Yến Thanh Ti liếc nhìn Nhạc Thính Phong, mỗi khi anh im lặng thật sự lại rất lạnh lùng, rất kiêu ngạo, khó tiếp cận vô cùng.
Nhạc Thính Phong có rất nhiều mặt, mỗi mặt tựa hồ đều chân thực nhưng cũng rất giả dối.
Anh có thể nhẫn nhịn cô như vậy, nhưng đến cuối cùng là vì thích cô hay chỉ là muốn lên giường với cô, hiện tại Yến Thanh Ti cũng không thể xác định chính xác được.
Với một người từng trải qua quá nhiều lần bị hãm hại khi xảy ra bất cứ chuyện gì người đó cũng sẽ nghĩ theo chiều hướng tiêu cực nhất.
Chuyện này kể ra cũng thật đáng buồn.
Yến Thanh Ti hỏi Nhạc Thính Phong: "Anh có tin sự xuất hiện của cô ta chỉ là trùng hợp?"
Nhạc Thính Phong: "Hừ... "
Con mẹ nó, trùng hợp mới lạ!
Khi ở bên Yến Thanh Ti, mọi sự chú ý của anh đều dồn hết lên cô, không hề chú ý tới mọi thứ xung quanh.