Việc đầu tiên Độc Cô Tu xử lý khi hồi kinh là cái cọc mà Mộ Bạch còn lưu lại.
Mộ Bạch không còn, Hoàng đế chỉ có một mình, về cơ bản không phải là đối thủ của Độc Cô Tu. Rất nhanh sau đó, Hoàng đế bị Độc Cô Tu giam lỏng.
Có lẽ Độc Cô Tu không muốn rơi vào tội danh tạo phản, nên cũng không trực tiếp tạo phản.
Còn Tô Họa, sau khi vào phủ Nhiếp Chính Vương thì thường xuyên bị Vương Phi giày vò.
Trong cốt truyện gốc, không có sự nhúng tay của Mộ Bạch nên Độc Cô Tu không cần lấy Vương Phi để nhận sự hỗ trợ của Trấn Bắc Tướng Quân, đương nhiên không có màn kịch Tô Họa đối đầu với Vương Phi.
Tô Họa rất muốn quay trở lại huyện Bạch Hà, nhưng mỗi lần như vậy Độc Cô Tu đều dùng tình cảm để giữ chân nàng ta. Trước đây Tô Họa từng bị Tô gia bán đi hai lần, từ việc đó có thể nhìn ra, nàng ta là người mềm lòng.
Trước mặt nàng ta, Độc Cô Tu nói mấy câu về nỗi khổ của mình, Tô Họa rất nhanh chóng lại rơi vào tay giặc.