Thời Sênh không hề muốn mở công ty gì cả cho nên chỉ sắp xếp cho Hàn Hiểu công việc của một người trợ lý đời sống, dù sao thì cô cũng chỉ là một đồ bỏ đi của cuộc sống.
Hàn Hiểu không có hoài bão tham vọng gì, Thời Sênh trả lương cho cô còn nhiều hơn so với lương công ty trả, tất nhiên cô sẽ vui vẻ tiếp nhận.
Tuy rằng cô cũng không hiểu rõ, Thời Sênh đã phá sản rồi, tại sao vẫn có thể vung tay quá trán tiêu tiền như thế này.
Sênh phá sản: "…" Ông đây có rất nhiều tiền.
Trên các mặt báo ùn ùn đưa tin sự kiện này, mấy người chủ mua nhà đều nhận được tiền bồi thường thích đáng, không còn tiếp tục gây ồn ào nữa.
Thời Sênh ở nhà ăn không ngồi rồi kiếm tiền.
"Liễu tổng, chị mau qua đây mà xem." Hàn Hiểu đang phơi quần áo bỗng nhiên lớn tiếng gọi Thời Sênh.
Ánh mắt Thời Sênh di chuyển từ màn hình máy tính xách tay đến phía Hàn Hiểu đang đứng. Hàn Hiểu hăng hái nhìn cô vẫy vẫy tay.