Tần Ca thực sự không muốn ra ngoài ăn cơm với con nhóc này, nhưng mà nàng dâu nhà hắn hình như lại rất nguyện ý.
Quả nhiên là cô thích loại con gái này…
Về sau phải cẩn thận đề phòng.
Bộ dạng đáng yêu, tính cách ngây thơ, nói chuyện dễ thương, còn biết làm nũng…
Sao hắn lại không có những kỹ năng đó chứ?
Chờ ăn cơm xong, đuổi cô gái kia đi rồi, Tần Ca đen mặt mang Thời Sênh về nhà.
"Anh giận cái gì?" Thời Sênh nhìn Tần Ca khó hiểu.
Tần Ca nghiêm mặt, nhìn chằm chằm Thời Sênh, chỉ thiếu mỗi bước viết lên mặt mấy chữ to "giờ anh đang rất tức giận, phải ôm hôn mới đỡ".
Thời Sênh không để ý tới hắn, xoay người đi tới thư phòng.
Mắt Tần Ca trầm xuống, đi vào theo Thời Sênh, hắn cọ cọ bên người cô, thanh âm có vài phần dụ dỗ, "Sơ Sơ, hôm nay chúng ta thử ở thư phòng đi?"
"Thử ông nội anh đấy, làm xong việc chưa?" Thời Sênh vung tay vỗ lên đầu hắn một cái.
Tần Ca bày ra vẻ mặt đứng đắn: "Làm việc kết hợp nghỉ ngơi."