Ngày nào Ma giáo cũng trong tình trạng hỗn loạn.
Thời Sênh phát hiện, từ khi Giang Trạm xuất quan, hắn như vừa nâng cấp rồi vậy.
Khi một đấu một công bằng, Thời Sênh tỏ ra mình không phải là đối thủ của Giang Trạm.
Cô muốn lấy máu hắn lại là chuyện khó khăn hơn.
Trên chiếc bàn gỗ dài, lúc này, hai người bọn họ mỗi người ngồi một đầu, không khí có chút kỳ lạ.
Thời Sênh phá vỡ sự trầm lặng, mở lời trước, "Ngươi muốn như thế nào mới cho ta lấy một ít máu?"
"Cô muốn lấy máu của ta làm gì?" Từ khi hắn xuất quan, cô luôn truy đuổi đòi lấy máu hắn, hắn không phải là gia súc.
"Nuôi kiếm." Nếu không phải thanh kiếm cần máu của ngươi, ngươi cho rằng bản cô nương thích cả ngày chạy theo sau lưng ngươi sao?
Giang Trạm: "..."
Cái mà cô gọi là Thiên hạ đệ nhất kiếm?
Cô lại muốn lấy máu của hắn để nuôi kiếm!!!
Hắn thấy Thiên hạ đệ nhất tàn thì đúng hơn!
Giang Trạm hít thở sâu một hơi, "Muốn máu cũng được, gả cho ta!"