Cho nên, khi Thời Sênh chạm đất, một nhóm người nhanh chóng bao vây cô lại.
"Thẩm Dao Quang ngươi mau giao sen bảy màu ra đây."
Thời Sênh vung thiết kiếm, nhìn về phía đám người đó đang đứng, Tần Lang Nguyệt bị một nam tử tuấn mĩ có vẻ tàn bạo ôm lấy, trong lòng tức giận đùng đùng.
Vua rắn lại bại dưới váy nữ chính sao, thật là… nỗi sỉ nhục của giới ma thú.
Thời Sênh không muốn giải thích chút nào.
Những người này đều đang mở trạng thái "Ta không nghe, ta không nghe ngươi nói nhăng nói cuội, ngươi đang gạt ta" của tổng tài nữ chính, giải thích có con mẹ nó tác dụng ấy.
Cho nên cô nhìn nữ chính đầy ngụ ý, sau đó nhìn những người xung quanh, kéo dài âm điệu, hỏi đầy quái gở: "Muốn có Thất Sắc Liên Hoa không?"
"Phí lời, mau giao Thất Sắc Liên Hoa ra đây."
"Cũng không phải là không được." Thời Sênh không thèm nhìn mấy người đó, đôi lông mày cong cong, "Dùng Tần Lang Nguyệt để đổi có được không?"