Thái độ khác thường của Thời Sênh khiến đám người bình thường vẫn lợi dụng tên tuổi của cô để giương oai diễu võ phải gãi đầu gãi tai.
Đám người đó có mấy phần thật lòng với Thẩm Dao Quang?
Một người đứng càng cao, càng vinh quang hiển hách, số người có thể tin tưởng được ở bên cạnh càng ít.
Đó chính là trạng thái bình thường của con người.
Khi bạn ngang bằng với người khác, người đó có thể dễ dàng xem bạn là bạn bè, là tri kỷ.
Nhưng khi bạn cao hơn người khác, trong lòng người đó tất nhiên sẽ nảy sinh sự bất bình, đố kỵ, ngưỡng mộ.
Đến cuối cùng khi bị đuổi ra khỏi Thẩm gia, Thẩm Dao Quang mới hiểu được.
Thời Sênh nhìn chiếc lò trong tay chợt thấy rầu rĩ, cái thứ đồ chơi này chính là Dược Vương Đỉnh sao?
Trông đen sì sì, xấu chết đi được.
Phải xử lý sao đây?
Đưa cho nữ chính thì chắc chắn là không được rồi, nhưng cô lại không dùng đến nó…
Tự luyện đan?
Đừng đùa chứ, việc mệt mỏi như vậy còn lâu cô mới làm.