[Có xem tiếp phần sau không?]
"Xem!" Thời Sênh nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô muốn xem xem kết cục của tên khốn Quý Yến đó thế nào.
Sau khi cô chết, Quý Yến nhốt mình trong phòng suốt một tháng trời. Vào một ngày trời mưa dầm rả rích, hắn đi ra nghĩa địa.
Cơ thể gầy yếu trong cơn mưa bụi càng trở nên mong manh hơn, dường như cả thế giới đều bị hắn vứt bỏ, trong mắt hắn chỉ còn lại thân ảnh được in trên tấm bia mộ lạnh lẽo kia.
Trong ánh mắt còn mang theo một tia cố chấp và điên cuồng, hắn dựa vào bia mộ ngồi xuống.
Bỗng nhiên mưa lớn hơn, tầm nhìn càng mơ hồ hơn, Thời Sênh chỉ nhìn thấy hắn hơi giơ tay lên, không nhìn rõ hắn đã làm gì, đợi đến khi mưa tạnh, cô chỉ nhìn thấy vẻ tĩnh lặng và khuôn mặt nhìn nghiêng của người đàn ông ấy.
Cảnh tượng dừng lại tại đó.
[Cuối cùng hắn đã chết vì cô, ký chủ có cảm giác gì không?]
Thời Sênh thẫn thờ nhìn hình ảnh người đàn ông đang dừng lại trong khung hình kia...