Thời Sênh ở thế giới này sống cũng không được lâu, năm cô hai mươi bảy tuổi, phát hiện ra bị bệnh ung thư, giai đoạn cuối.
Cô có thể tránh tử vong ngoài ý muốn, nhưng nếu nguyên nhân xảy ra ở cái thân thể này, cô cũng không thể quyết định được.
Thư Tuyệt vẫn luôn ở bên cô vào giai đoạn cuối này.
Cô gái trẻ tươi đẹp năm đó tựa hồ đã bị thời gian vùi lấp, chỉ còn lại một người mặt mũi tái nhợt, chỉ là ánh mắt cô chưa bao giờ thay đổi.
"Tiểu Y, uống thuốc." Trên mặt Thư Tuyệt cũng không để lại dấu vết của năm tháng, vẫn đẹp trai như cũ. Hắn cầm thuốc đưa tới trước mặt Thời Sênh, dịu dàng, cẩn thận.
Thời Sênh cầm lấy tay hắn, cô có thể cảm giác được sinh mệnh của thân thể này càng ngày càng yếu.
Thời Sênh uống thuốc xong, nhìn Thư Tuyệt, "Thư Tuyệt, chúng ta ra ngoài đi."
"Ngày hôm nay thời tiết đẹp, anh mang em đi ra ngoài..."
"Ý em nói là chúng ta đi du lịch." Thời Sênh cắt đứt Thư Tuyệt.