Đoàn xe của Tô Họa vào đến Huyện Bạch Hà, người đến nghênh tiếp nàng ta là quan huyện mới.
Nơi mà Tô Họa ở đương nhiên là nha môn, cảnh tượng đó thực khiến người ta ngưỡng mộ.
Ai cũng nhớ tới Tô Họa trước đây, bây giờ lại là một phi tử cao cao ở trên. Những cô nương năm đó không được chọn lại càng buồn rầu. Hối hận cũng muộn, nếu như bọn họ tiến cung, không chừng người nở mày nở mặt quay về đây lại chính là bọn họ.
Người đố kỵ với Tô Họa không ít.
Vì chuyện này mà Tô Họa có chút đắc ý. Khi đó chẳng phải mấy người này đều coi thường nàng ta sao?
Bây giờ bọn họ còn hành lễ với nàng, quỳ dưới chân nàng.
Tô Họa muốn quay về thôn Bạch Hà, quan huyện liền sắp xếp cho nàng ta.
Thôn Bạch Hà bây giờ không khác nhiều so với lúc nàng ta đi.
"Khu đất này là ai trồng trọt?" Tô Họa chỉ vào mảnh đất nhìn khá đẹp mắt, hỏi tên quan huyện đi theo.
Quan huyện cúi đầu, cẩn thận trả lời, "Nương nương, là Nguyễn gia trồng."