Họp lớp hôm ấy, rất lâu sau Hứa Thiểm Thiểm vẫn chưa trả lời, Lôi Thanh dọn đường lui cho cô, bảo cô cứ suy nghĩ.
Cuộc họp lớp tiếp tục, sau khi hồi tưởng lại thanh xuân là đi bay nhảy.
Hứa Thiểm Thiểm ngồi trong phòng thấy rất ngột ngạt, chủ yếu là ánh mắt bọn họ nhìn cô, chỗ nào cũng là các kiểu trìu mến, còn cố tình đẩy cô về phía Lôi Thanh.
Cô viện cớ đi vệ sinh, rời khỏi chỗ đó.
Cô đứng đó hồi lâu, bỗng có một thân hình lướt qua, Hứa Thiểm Thiểm sững người, vội vàng chạy đuổi theo, đợi đến khi cô quặt sang bên thì chỉ còn lại một hành lang trống hoác, không nhìn thấy bóng dáng ai cả.
Hứa Thiểm Thiểm ấn hai bên thái dương, buồn cười lắc đầu, sao anh ấy có thể ở đây được chứ.
Hồi còn ở nước ngoài, Hứa Thiểm Thiểm rất ít khi đi hát karaoke, dù có đi thì cũng sẽ đến những cơ ngơi mang tên nhà họ Tịch, không ai dám làm gì cô.
Nhưng ở đây lại không ai quen biết Hứa Thiểm Thiểm cả, thấy cô xinh đẹp, có người nảy ý đồ xấu.