Hôm diễn ra lễ cưới, là nhân vật chính, đương nhiên Thời Sênh nhận được rất nhiều sự quan tâm.
Dù sao thì đây cũng là hôn lễ của trụ cột nhà họ Tịch, ai dám xem nhẹ?
Thời Sênh đã đọc thuộc như lòng bàn tay trình tự hôn lễ, hoàn toàn không mong đợi hôn lễ, chỉ mong đến sau hôn lễ, có thể ngủ cùng cô vợ của mình.
Những người mà Tịch Phi cần đón tiếp khá nhiều, Thời Sênh phải đứng bên cạnh liên tục cười chào, người ta chúc rượu còn phải uống.
Cũng có người nói bóng nói gió, đa phần là dò hỏi xem Tịch Phi có thực sự thích cô gái này không, chỉ cần một ánh mắt của Tịch Phi thì người nói bóng nói gió đó lập tức không dám lên tiếng nữa.
Tiếp đãi người bên ngoài đã đành, lại phải tiếp đãi cả người nhà thần kinh.
Đợi đến khi hôn lễ kết thúc, Thời Sênh chưa bao giờ thấy mệt như vậy. Cô dựa vào vai Tịch Phi. Đợi đến khi Tịch Phi ôm cô về phòng thì cô đã ngủ quên từ lúc nào.
Tịch Phi đặt Thời Sênh lên giường, kéo kéo cổ áo, khát khô cổ họng.