Cơ thể của Thời Sênh bình phục lại đã là một tháng sau, trong quãng thời gian đó Thời Sênh chỉ gặp Lâm Hàn Thư hai lần.
Hơn nữa là từ xa.
Thời Sênh đợi vết thương lành liền chuyển ra khỏi Lâm Gia. Dù sao sống ở nhà người khác vẫn cảm thấy không an toàn.
"Cô thực sự muốn đi à?" Lâm Hàn Vũ cả ngày dính lấy Thời Sênh, có chút không đành lòng, "Cô rời khỏi đây, người của Lương Bỉnh chắc chắn sẽ tìm thấy cô."
"…" Thời Sênh im lặng một lúc, chỉ về phía biệt thự đằng xa, "Ông đây ở ngay bên cạnh anh, anh còn làm như sinh ly tử biệt gì, đóng phim chắc?"
Lâm Hàn Vũ nhìn qua, trong lòng có chút buồn bực.
Khi cô đến rõ ràng là trắng tay, mới qua hai tháng, cô không những có xe, có nhà, ngay cả chứng minh thư cũng có.
Một lúc sau, Lâm Hàn Vũ mới rặn ra được một câu, "Thế vẫn cách hơn 100 mét."
"Cút!" Thời Sênh túm đồ của mình lên, "Gặp trong game."
"Hả… Cô vẫn muốn vào game sao?" Lâm Hàn Vũ nhanh chóng lấy lại tinh thần.