Thời Sênh ngồi ở đỉnh núi tự hỏi, cô nên làm gì trước tiên bây giờ?
Chờ cô tự hỏi xong, cô phát hiện Thanh Hàn vừa mới rời đi lại lượn trở về.
Thời Sênh: "..." Tật xấu mù đường này không thể cứu được nữa rồi.
Thời Sênh nhìn Thanh Hàn ở bên dưới vòng tới vòng lui, cuối cùng cũng sẽ quay lại chỗ cũ, không hiểu sao lại cảm thấy khôi hài.
Cái này nếu như ra chiến trường mà lạc đường thì làm sao bây giờ?
Thời Sênh chui vào ngõ hẻm bên cạnh, cô về xem yêu tộc trước đi.
Bởi vì yêu tộc đánh nhau với con người, cảnh gác rất nghiêm ngặt, lúc Thời Sênh đến cửa vào, lại bị ngăn cản.
"Tại sao ngươi không khôi phục hình người?" Tiểu yêu thủ vệ nghi ngờ hỏi Thời Sênh.
"Ta là yêu thì tại sao lại phải khôi phục hình người?" Thời Sênh mở miệng liền bắt đầu phân tích, "Làm yêu quái thì phải có tôn nghiêm của yêu quái."
Tiểu yêu: "..." Tuy rằng ngươi nói rất có lý, nhưng mà ngươi vẫn phải khôi phục hình người chứ.