Ngu Tiểu Thất trốn ở chỗ khúc quanh, len lén nhìn ra bên ngoài.
Lúc nghe thấy bọn họ nói về chuyện moi tim, cả người Ngu Tiểu Thất đều run lên.
Là hắn...
Cái tên nam nhân đeo mặt nạ kia tới.
"Tiểu Thất." Bàn tay có chút lạnh lẽo phủ lên bả vai của nàng.
Thân thể Ngu Tiểu Thất đột nhiên cứng đờ.
Nàng bị người kia ôm từ phía sau, "Tiểu Thất, ta nói rồi, mặc kệ ngươi trốn bao xa, ta cũng sẽ tìm được ngươi."
Ngực của Tiểu Thất nhanh chóng phập phồng, cả người lạnh lẽo, đầu óc trống rỗng.
Hắn tìm được nàng rồi.
"A!" Ngu Tiểu Thất chợt vùng ra khỏi hắn, lao về phía trước.
Tiếng thét chói tai này của nàng, cắt ngang lời của mọi người.
Ngu Tiểu Thất dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào trong đội ngũ đệ tử của Vạn Thần Tông, "Là hắn, chưởng môn, hắn chính là cái tên hồ yêu moi tim kia."
Nam nhân đeo mặt nạ đuổi theo Ngu Tiểu Thất ra ngoài, tất nhiên là mọi người thấy hắn.