Trong phòng, Thời Sênh nằm trên đùi Thanh Hàn, móng vuốt ấn tới ấn lui trên bụng.
Ánh mắt lại có chút lơ đãng, rõ ràng là đang thất thần.
Bây giờ trong đầu cô chỉ toàn là câu hỏi.
Nữ chính đại nhân lại tới nơi này?
Nữ chính đại nhân lại tới nơi này?
[Thanh Hàn là nhân vật quan trọng, nữ chính đến nơi này thì có cái gì sai?] Hệ thống khinh bỉ Thời Sênh.
Không đúng, mi mau đưa cốt truyện cho ta!
[Đổi ba nghìn điểm tích lũy.]
Mẹ kiếp sao mi không đi cướp luôn đi?
[Năm nghìn!]
Cút, lão tử không cần.
[Ký chủ, cô thật sự không cần sao?]
Cút!
[...] Ký chủ quá keo kiệt.
"Làm sao vậy."
Thanh Hàn nhìn tiểu hồ ly đột nhiên cắn ngón tay của hắn, có chút khó hiểu, vừa rồi hắn cũng có trêu chọc gì nàng đâu.
Đầu lưỡi của Thời Sênh liếm quanh trên ngón tay của hắn, sau đó xoay đầu vào trong bụng hắn, cuộn tròn lại ngủ.
Thanh Hàn: "..."
Nàng lại giận dỗi gì thế.