Cố Trì xuống xe, hắn vừa xuất hiện liền bị người ta nhận ra, vội vàng cầm máy ảnh chụp lia lịa.
Cố tiểu thiếu gia ở đây, vậy người ngồi trong xe chắc chắn là Lam Thâm rồi.
Cố Trì đi vòng sang bên kia, mở cửa xe, hơi hơi xoay người, vươn tay.
Các phóng viên đều an tĩnh lại, chờ người ở trong bước ra.
Đầu tiên là một bàn tay nhỏ trắng nõn xuất hiện trong tầm mắt mọi người, sau đó là một thân váy màu lam bước ra, chậm rãi đứng thẳng lên.
Váy dài màu lam cổ chữ V, mặt trên thêu hoa văn thủ công giống như phượng hoàng sắp giương cánh bay lên.
Khác với những nghệ sĩ khác, cổ áo xẻ sâu của cô không hề hở hang chút nào, những chỗ cần che đều che hết.
Nhưng cô vừa đứng đó liền lập tức mang tới cho người ta cảm giác sắp mù mắt tới nơi.
Cố Trì đặt tay cô vào trong khuỷu tay của mình, dìu cô bước lên thảm đỏ.
"Nam thần, nam thần, nhìn bên này."
"A a a, nhìn thấy nam thần sống rồi, đẹp trai quá!"