Cố Trì di chuyển ảnh mắt trước, quay người ngồi xuống bên cạnh, đón lấy chiếc khăn Lâm Trạch Nam đưa cho, chậm chậm lau tóc.
Động tác của cậu ta rất chậm, giống như đang được bấm nút quay chậm.
Thời Sênh thực sự không hiểu cái tên Cố Trì này tâm tư sao lại thay đổi liên tục như vậy.
Cô cầm bình sữa lên uống một ngụm, mùi vị của sữa tươi còn nồng hơn rất nhiều so với những mùi khác.
"Lão đại, tối nay có cuộc đua, đi không?" Lâm Trạch Nam nhân cơ hội nhận một cuộc điện thoại, đợi đến khi Cố Trì lau tóc gần xong mới đi đến hỏi cậu ta.
Cố Trì nhìn Thời Sênh.
Lâm Trạch Nam ngầm hiểu, "Nữ thần, tối nay có một trận đua xe, chị có đi không?"
Lần trước nữ thần đã không đi được, lần này nữ thần nhất định phải đi.
"Ồ, được thôi." Thời Sênh trả lời.
Hiện giờ cô hoàn toàn mơ hồ không rõ con người của tên Cố Trì này.
Lâm Trạch Nam hiển nhiên rất vui mừng, cầm điện thoại thì thà thì thầm với người ở đầu dây bên kia.