Thời Sênh đi vào Ngọc Lang các, bên trong rất tối, ánh sáng yếu ớt, cô chỉ có thể nhìn thấy rất nhiều những chiếc giá dựng đứng trong phòng.
Phía sau có ánh sáng yếu ớt chiếu đến, sau đó thì từ từ sáng hơn.
Minh Khâm cầm một viên Dạ Minh Châu, từ phía sau tiến đến gần Thời Sênh.
Thời Sênh liếc nhìn hắn.
Minh Khâm cười dịu dàng, trong ánh mắt dường như có một lớp vải mỏng bao trùm, khiến người khác không thể nhìn thấy được cảm xúc thực sự trong mắt hắn.
Thời Sênh rùng mình, di chuyển ánh mắt nhìn xung quanh.
Tên biến thái này!
Nơi này có rất nhiều cái giá, bên trên bày biện các loại đồ bằng ngọc và đồ bằng gốm.
Bên cạnh còn vẽ mấy chữ gì đó.
Đây có lẽ là phòng cất giữ.
"Trang tiểu thư, nàng muốn tìm thứ gì? Ta có thể tìm giúp nàng." Minh Khâm cầm viên Dạ Minh Châu, đi sau lưng Thời Sênh.
Thời Sênh không lên tiếng.
Bởi vì cô cũng không biết mình đang tìm thứ gì.