Cuộc sống cuối đời của Thời Sênh và Tần Ca tương đối nhạt nhẽo.
Tần Ca lại quay trở lại làm giáo sư, còn bắt Thời Sênh ngồi trong lớp học nghe hắn giảng bài.
Hắn nói là hồi còn trẻ chưa dạy cô học nên bây giờ dạy bù.
Thời Sênh lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn phải ngồi trong lớp nghe giảng bài với đám trẻ con, nên cô cực lực phản đối.
"Báo cáo giáo sư, phu nhân của ông lại trốn học."
Đây là câu nói mà Tần Ca nghe nhiều nhất.
Năm đó, cô không nghe hắn giảng bài, bây giờ cũng vẫn không chịu nghe giảng.
Hắn dạy khó nghe vậy sao?
Tần Ca qua đời vì bệnh tim, lúc đó hắn vẫn đang giảng bài, không biết tại sao đột nhiên bệnh cũ tái phát.
Thời Sênh túc trực bên giường bệnh của hắn ba ngày ba đêm, nhưng Tần Ca vẫn không khỏe lại.
"Sơ Sơ..." Tần Ca hấp hối, chỉ gọi được duy nhất tên của cô.
Thời Sênh nắm lấy tay hắn, "Em tên Thời Sênh, Thời trong Thời Mộ, Sênh trong Sênh Ca."