Thời Sênh chần chừ một chút, cuối cùng vẫn bấm phím nghe.
"Sinh viên Kiều Sơ?"
Đầu dây bên kia là một giọng nam cực kỳ cuốn hút.
Thời Sênh nhanh chóng loại bỏ trong đầu, hình như trong trí nhớ của nguyên chủ không hề quen giọng nói nào như thế này.
"Anh là?"
"Tần Ca." Người bên kia dừng lại một chút. "Giảng viên môn học tự chọn của em."
Môn học tự chọn? Giảng viên?
Không phải thú nào cũng là cầm thú hết sao?
Gọi điện thoại cho bản cô nương làm gì, để ý sắc đẹp của bản cô nương à?
Thời Sênh lấy điện thoại di động ra, nhìn màn hình, một hồi lâu sau mới áp lại vào tai, trả lời: "Rồi sao?"
"Hôm nay em không đi học. Với cương vị là giảng viên giảng dạy môn này từ hôm nay, tôi nhắc nhở em một câu, nếu không đi học quá ba lần thì một điểm học phần môn này em cũng đừng mong có được."
Tần Ca dường như là người không dễ gần gũi, cách nói chuyện cực kỳ không khách khí.
"Vâng." Tật xấu!
Thời Sênh lập tức cúp máy.