Buổi đấu giá tổ chức lúc 9h, lúc này mới 8 rưỡi, còn nửa tiếng nữa.
Tiếp theo có người lục tục đến.
Thời Sênh và Úc Tửu một người chưa thành niên, một người nhìn như chưa thành niên, ngồi ở vị trí hàng đầu, không tránh khỏi dẫn tới sự chú ý của mọi người.
"Em Tiểu Hạ, có phải họ cảm thấy anh cực kỳ đẹp trai không." Úc Tửu sáp gần Thời Sênh, tự sướng hỏi.
Thời Sênh lạnh lùng trả lời anh, "Họ sợ anh không có tiền trả."
Úc Tửu: "…"
Tiểu thanh mai không đáng yêu chút nào.
Hội đấu giá 9h chính thức bắt đầu, Thời Sênh không hề có hứng thú với những thứ này, cúi đầu nhìn mặt đất.
"Em Tiểu Hạ, em nhìn chằm chằm vào sàn nhà có thể nhìn ra tiền không?"
Thời Sênh quay đầu, "Em có thể yêu cầu anh một chuyện không?"
Dưới khúc xạ ánh sáng, con ngươi của cô như mặt hồ trong veo phản chiếu ánh nắng, trào lên gợn sóng lăn tăn, nhưng nhìn kỹ, ở đó lại như một vùng yên tĩnh.