"Bên ngoài có ai không?" Thời Sênh vô cùng tự nhiên hỏi hắn.
Linh Ước lắc đầu theo bản năng.
Thời Sênh lập tức chạy ra ngoài đóng cửa lại, sau đó lủi trở về kéo bao tải đi vào bên trong.
Linh Ước: "..." Rốt cuộc là nàng tới để làm gì.
"Có ai ức hiếp huynh không?" Thời Sênh vừa cởi sợi dây buộc bao tải ra, vừa hỏi Linh Ước cùng đi theo tới.
"Không có."
Từ khi hắn tiến cung, hắn cũng cảm giác được có người đang âm thầm bảo vệ hắn.
Những người đó rất bí ẩn, nếu như không phải là hắn có võ công thì cũng không phát hiện được.
Những người này chắc chắn không phải do nữ hoàng phái tới. Người duy nhất hắn có thể nghĩ tới chỉ có thừa tướng.
"Cảm ơn."
"Bỗng nhiên lễ phép như thế, không quen chút nào." Thời Sênh lẩm bẩm một tiếng, bao tải trong tay cô cũng được cởi ra, lộ ra đồ vật ở bên trong.
Linh Ước nhìn rõ thứ ở bên trong bao tải, trên mặt cũng không biết nên tỏ vẻ thế nào, cuối cùng chỉ có thể đơ mặt như khúc gỗ.