Ma cà rồng thuần chủng không sợ ánh sáng, nhưng ghét ánh sáng vẫn được coi là bản năng.
Thời Sênh đi trên con đường nhỏ trong học viện, cố gắng tránh ánh nắng mặt trời.
Trên chiếc váy dài màu đen trải đầy tường vi màu máu đỏ, đung đưa theo mỗi bước chân cô, sống động như thật, khiến thị giác người xem chấn động mạnh mẽ.
Nhưng hình như ngày nào Di Nại cũng mặc như vậy, người trong trường đã quen nên coi như là chuyện thường ngày, họ chỉ dùng ánh mắt ngưỡng mộ hoặc thưởng thức để dõi theo cô.
Thời Sênh cúi đầu nhìn điện thoại, hôm nay là 17 tháng 8, ngày nữ chính sẽ bị tấn công, sau đó tố cáo cô.
Thời Sênh cất điện thoại đi, ánh mắt quét qua xung quanh, nhìn đám học sinh hoạt bát này, cô dường như có thể nghe thấy được tiếng máu chảy trong cơ thể họ.
Không ngừng mê hoặc cô.
Sự trải nghiệm vô cùng kích thích này trước đây chưa từng có.