Tốc độ sụp đổ quá nhanh, đám thần tiên này căn bản không kịp cấp cứu, chỉ có thể trơ mắt nhìn thần giới sụp đổ tan tành.
Mà tên đầu sỏ đang đầy vẻ hài lòng ngắm nhìn kiệt tác của mình.
Kẻ điên này!
Thời Sênh cúi đầu, nhìn thiết kiếm trong tay mình như nhìn bảo bối.
"Ngươi thật đúng là cái gì cũng có thể hấp thu được, không phí công năm đó ta liều chết lôi ngươi ra ngoài, còn lãng phí bao nhiêu đồ tốt của ta nữa." Thời Sênh lẩm bẩm một tiếng.
Cuối cùng có chút tiếc xót, "Đáng tiếc a, không thể sinh ra kiếm linh..."
Thiết kiếm khẽ run lên một chút, như đang kháng nghị, lại giống như đang trả lời Thời Sênh.
Thời Sênh vỗ vỗ thân kiếm, thiết kiếm ngừng run rẩy, khôi phục lại nguyên trạng.
Thời Sênh xách thiết kiếm, hạ xuống mặt đất.
Lúc này cả thần giới đều đã đổ nát, một đám thần tiên thân mình còn chưa lo xong, không ai quan tâm đến Nguyệt Dao bị sét đánh.