"Muội biết là hơi đường đột, nhưng mà... muội có thể không cần..."
Âm thanh từ đằng trước thỉnh thoảng lại truyền đến, bước chân của cung nhân dẫn đường cũng chậm lại một chút, đại khái là không biết nên tiếp tục đi về phía trước hay là dừng lại.
Ở nơi này, có những thứ không thể nghe.
Bước chân của Thời Sênh không dừng lại, người phía trước cũng chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
Âm thanh dần dần rõ ràng hơn.
"Công chúa điện hạ cần gì phải cố chấp hướng về thần."
"...Chúng ta quen biết nhau từ nhỏ... Thương Lan ca ca, muội còn cho rằng huynh hiểu muội, thế nhưng... huynh lại cưới An Nguyệt Dao." Cô gái nhỏ giọng khóc nức nở.
Người bị nối dây tơ hồng đều không tự chủ được mà yêu thương đối phương, tuy trong lòng Thương Lan hơi mâu thuẫn, nhưng rốt cuộc cũng không chống đỡ được sức mạnh của dây tơ hồng.
"Công chúa đừng khóc... là thần đã phụ công chúa."