Phong Cẩm biết việc của Tô Vân, là nghe được từ chỗ quản gia.
Hắn cũng cho rằng Tô Vân hại Tô Hân, nhưng hiển nhiên, không phải như thế.
Trong bóng tối, còn có một sức mạnh khác.
"Tô Vân cũng không biết chúng là gì, anhnghĩ nếu tôi ăn chúng, có phải thực lực sẽ tăng nhanh như tên lửa không?" Mặt Thời Sênh đầy vẻ kích động.
Chưa biết là thứ gì mà đã nghĩ đến ăn, ăn bậy thì phải làm sao?
Phong Cẩm cảm thấy định lực bao nhiêu năm nay của mình đều sắp vỡ vụn trước mặt cô ấy.
Hắn trừng mắt nhìn Thời Sênh, "Không cho phép rời khỏi phạm vi tầm mắt của tôi."
"Vì sao chứ?" Có khế ước giỏi lắm sao? "Lẽ nào anh đi vệ sinh, tôi cũng phải đi theo anh? Tôi thì không sao cả, nếu anh không để ý…"
"Im mồm." Phong Cẩm hơi tức giận quát cô.
Vừa nghĩ tới cô ấy vào nhà vệ sinh nam…