"Tại sao tôi phải giải thích giúp cô?" Thời Sênh nghiêng đầu, thần tình lạnh nhạt.
Kỷ Tiểu Ngư bị giật mình, sắc mặt biến thành tái mét.
Cơ thể khẽ lay động lùi về sau một bước.
Chuyện này là do cô làm, sao cô lại có thể nói giúp mình cơ chứ?
Chẳng qua chỉ là lúc mình tập múa làm ồn đến cô ấy, cô ấy lại báo thù mình như thế.
Quả nhiên mấy thiên kim tiểu thư có tiền đều không phải là người tốt.
Ai ai cũng đều là ma quỷ, tâm tư độc ác khoác tấm da người cả.
"Này, Kỷ Tiểu Ngư, sao da mặt cô lại dày như thế hả? Câu dẫn Bắc thiếu thì cũng thôi đi, bây giờ còn muốn lấy lòng em gái nhà người ta, thật sự cho rằng người ta không biết cái tâm tư bẩn thỉu đó của cô hay sao?"
Kỷ Tiểu Ngư đột nhiên quay đầu nhìn nữ sinh kia, còn đem theo khuôn mặt đẫm lệ đầy vẻ hung ác, nhìn hơi đáng sợ.
Nữ sinh kia bị doạ nhảy dựng lên, phản ứng lại lập tức gào lên: "Kỷ Tiểu Ngư, cô trừng cái gì mà trừng?"