Em gái…
Không phải!
Em gái ông sẽ không thể nào trẻ thế này, em gái cũng sẽ không có kiểu… bất cần đời và cuồng vọng thế này.
Ông nghe được thanh âm nhẹ nhàng của cô gái đó.
"Bác, lần đầu gặp mặt, cháu là Cố Nam, con gái của Trình Tố."
Bác, lần đầu gặp mặt, cháu là Cố Nam, con gái của Trình Tố.
Câu này như bị người ta ấn replay liên tục, lặp đi lặp lại trong tai ông.
Trình Tùng ngơ ngác nhìn Thời Sênh.
Con bé gọi ông là bác.
Đây là…
Con gái của em gái ông?
Trình Tùng bỗng nhiên phát hiện ra mình bị mất khả năng nói chuyện, có rất nhiều vấn đề muốn hỏi nhưng lời đã tới bên miệng mà không thoát ra được.
Nhìn gương mặt này có thể chắc chắn đó là con gái của em gái ông rồi.
Quả thực là phiên bản khác của con bé.
"Cháu thật sự là con gái của Tiểu Tố?" Trình Tùng mất nửa ngày mới nghẹn ra được một câu, thanh âm run rẩy, ánh mắt nhìn cô chằm chằm.