Thời Sênh châm ngòi ly gián xong liền không nói gì nữa, mặc kệ mấy người đó tự xử với nhau.
Người của Thường Tân đều đi giúp hắn vì vậy cô liền được tự do.
"Lão đại, cô thật quá lợi hại…" Thanh Ngọc lặng lẽ ra dấu tay tán thưởng với Thời Sênh.
"Xác sống bên ngoài thật sự do ZF làm ra sao? Trời ạ, nghĩ lại vẫn thấy thật khủng khiếp. Lão đại, cho tôi ăn gì đi, tôi muốn lấy thức ăn đè sự sợ hãi này xuống." Tiểu Bàn phi phò chìa tay ra trước mặt Thời Sênh.
"Bàn Tử, câu sau của cậu mới là trọng điểm đúng không?" Lâm Phong nhìn thấy người nào đó liền phá đám. "Nhưng nơi này nhìn đúng là rất quỷ dị."
Thời Sênh ném ba lô cho Tiểu Bàn, bên trong không có gì, chỉ có mình Bạch Hổ.
"Lão đại, chúng ta cũng không ra được sao?" Lâm Phong bắt đầu buồn lo vô cớ.
"Có lão đại ở đây, chắc chắn có thể ra ngoài." Thanh Ngọc sùng bái một cách mù quáng. "Cậu cứ yên tâm đi, Tiểu Bàn, cậu ăn một mình không sợ no chết à, mang tới cho lão đại ăn nữa đi."