Tôi cảm thấy toàn thân mình đều cứng đờ, sức lực bị rút sạch, cả người đều có chút mệt mỏi.
Người đó không phải là Đậu Tiểu Võ mà tôi đã nhìn thấy. Trần Hiểu Khâu có thể từ trong nhiều người như vậy phát hiện được con ma này trong một cái nhìn, Tiết Tĩnh Duyệt cũng có thể đồng thời phát hiện được, điều này chỉ sợ không phải bởi vì hai phụ nữ cẩn thận hơn so với đám đàn ông chúng tôi...
"Là gã? Tên tội phạm cưỡng dâm mà hai người nhìn thấy kia?"Trần Dật Hàm rất bình tĩnh mà hỏi.
Trần Hiểu Khâu gật đầu, thu ngón tay về.
Trần Dật Hàm không nói gì nữa với chúng tôi, lập tức để cảnh sát mở ra một đoạn video của camera giám sát khác.
Đoạn video này chính là đoạn video ở camera giám sát trên tàu, Quách Ngọc Khiết gạt ra đám người đang chen chúc. Sức lực của cô ấy rất lớn, lại là con gái nên người bên ngoài mặc dù có chút oán trách nhưng thấy cô ấy là một cô gái xinh đẹp, còn mang theo vẻ mặt lo lắng thì liền tránh ra, cũng không so đo nữa.