Cổ Mạch bất mãn, "Các cậu không có cảm tưởng gì sao?"
"Đã đoán ra được từ lâu, có thể có cảm tưởng gì đây?" Ngô Linh nói thẳng.
Cổ Mạch lầm bầm vài câu, "Không biết con bọ rùa kia sao rồi."
"Chết rồi." Diệp Thanh lật qua một trang sách.
Cổ Mạch thở dài, "Cũng đúng, nó được tạo thành từ Voodoo gì đó mà."
"Nó đã hoàn thành sứ mệnh của mình, chắc chắn đã chết rồi." Ngô Linh vẫn giữ giọng điệu đó, cũng đang đọc sách, nhưng chữ bên trên không phải là tiếng Trung hoặc tiếng Anh, "Chắc là bị thiêu chết rồi."
Cổ Mạch hỏi: "Cái này mà cô cũng biết á? Không phải cô không chắc chắn về hiệu quả của Voodoo sao?"
"Nhìn thấy bọ rùa thì chắc chắn rồi." Ngô Linh xòe cuốn sách trong tay ra, "Thuật Voodoo không chỉ là ý niệm của anh, mà còn là của tôi nữa. Sức mạnh ý niệm của tôi có liên quan đến thần thoại Hy Lạp. Trên người con bọ rùa có 12 dấu chấm, là 12 hình vẽ mini, tượng trưng cho 12 nhiệm vụ mà Heracles hoàn thành."