Tôi nhìn cô gái kia dần dần hiện rõ, bỗng nhiên chợt hiểu ra. Đây chính là nguyên nhân chế độ "tua nhanh" chuyển thành chế độ "chiếu".
Cổ Mạch vẫn chưa biết những biến hóa kia, anh ta chưa có mắt âm dương, không nghe thấy tiếng động, vậy thì sẽ không thể phát hiện ra được sự tồn tại cũng những thứ này. Mở cửa, bật đèn, đóng cửa, Cổ Mạch hất tung giày, lảo đảo bước vào nhà bếp, rót một ly nước cho mình, sau đó uống ừng ực một hơi.
Con ma nữ kia đi theo vào nhà Cổ Mạch.
Dưới ánh đèn, bóng dáng cô ta trở nên vô cùng rõ ràng.
Tóc tai của con ma nữ bù xù, dáng người nhếch nhác, quần áo rách nát, trên người còn có vài vệt máu loang lổ.
Tôi cúi đầu nhìn chiếc quần lót trên mắt cá chân cô ta, lại nhìn dòng máu tươi đang từ từ chảy ra từ giữa hai chân, xem như có thể biết được cô ta vì sao mà chết rồi. Chỉ là không biết tại sao cô ta lại quanh quẩn trong tòa nhà này. Thường kiểu chết này không phải nên đi qua đi lại bên ngoài nơi này hay sao?