Thần trí Cổ Mạch hoảng loạn, mì cũng không thèm ăn, quăng tiền trên bàn, chạy đi một mạch như trốn chạy ai vậy.
Chạy được một đoạn đường, Cổ Mạch mệt đến thở hổn hển, giống như được giải thoát vậy, vịn lấy cây cột đèn, run cầm cập móc điện thoại ra.
"Mau tìm chuyên gia cho tôi, chuyên gia nghe nhìn, làm liền, lập tức, ngay bây giờ!" Cổ Mạch ra lệnh cho Tóc Xoăn.
Đầu dây bên kia như chưa ngủ dậy, mơ mơ hồ hồ, ngẩn người "A" lên một tiếng.
Cổ Mạch đang muốn kiên nhẫn nói lại lần nữa với Tóc Xoăn thì...
Đùng!
Tay Cổ Mạch run lên, điện thoại rơi xuống đất, vỏ điện thoại và pin bung bay ra.
Thính lực của Cổ Mạch thật sự rất mạnh.
Tôi cũng nghe thấy tiếng động, nhưng không biết là thứ tiếng gì, Cổ Mạch đã nhìn chằm chằm về bãi nước bùn ở cách năm mét phía trước.
Anh ngẩng đầu lên trời, nhìn tòa nhà dân cư dưới ánh nắng, ngoài trời nóng nực, lại lạnh run lên một cái. Rồi anh lại nhìn về phía nước bùn, sắc mặt của anh tái xanh.