Hai người đứng lại dưới một gốc cây trên vỉa hè, giống như đang định bắt xe.
"Không thấy nó đâu nữa rồi!"
"Chị Đàm, đừng lo lắng."
"Ờ, được..."
"Đã cắn câu rồi. Nó đang tiếp cận các cậu. Bắt đầu diễn kịch từ bây giờ, dựa theo lời đối thoại đã chuẩn bị sẵn."
"Ờ, đã rõ. Á Kỳ, đứa bé nên đặt tên là gì nhỉ?"
"Anh quyết định là được rồi, em đều nghe theo anh."
"Tên chỉ một chữ "Thao" thì thế nào? Thao trong chữ hùng thao vĩ lược."
"Không được."
"Nghe không hay hả?"
"Cái tên đó quá là không may mắn. Trước đây em từng gặp một đứa đần độn có cái tên này. Nhưng mà, em vẫn phải cảm ơn nó."
"Hả?"
"Nếu không phải vậy thì chồng trước của em cũng sẽ không chết, em cũng không thể lấy được tài sản để ở cùng với anh rồi."
"Chồng trước của em không phải là bị tai nạn xe mà chết sao?"
"Ha ha..."
"Chú ý!"