Chiếc xe chạy thẳng đến thôn Sáu Công Nông, người tài xế trung niên còn chủ động hỏi bà cụ ở tòa lầu nào để ông ta chạy xe vào bên trong khu dân cư luôn.
Bà cụ lắc đầu: "Không cần đâu, cậu cho tôi xuống ở đây là được rồi."
Cụ già mặc đồ vàng nghệ nói: "Bà đừng ngại, chỉ là quẹo vào một chút chứ đâu có gì."
"Không cần đâu, để tôi tự đi bộ vào được rồi." Bà cụ vẫn lắc đầu, giọng điệu hơi cứng nhắc, "Hôm nay cảm ơn mọi người nhiều lắm."
Bà ấy hình như không giỏi cám ơn người khác nên nói cứ lắp ba lắp bắp.
Ba người họ cũng chẳng để bụng.
Chiếc xe dừng lại trên đường, sau khi xuống xe thì bà cụ cảm ơn thêm lần nữa.
Võ Thần Hy cũng xuống xe theo.
Hai bà cụ trong xe cũng không để ý nhiều, chắc có lẽ vì tuổi đã cao, lại quen nói to tiếng nên khi bà cụ vừa đóng cửa lại, họ liền bắt đầu bàn tán.
"Cũng thật là đáng thương, kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh."
"Đúng đó."
Chiếc xe nổ máy chạy đi.