Võ Thần Hy nhìn Âu Dương đang nằm trên giường.
Tôi cũng không thể không nhìn khuôn mặt của Âu Dương. Sắc mặt vàng vọt, quầng thâm dưới hai mắt sậm màu. Dù cho đang ngủ thì lông mày vẫn chau lại, trên giữa trán có những nếp nhăn nho nhỏ dọc xuống.
Võ Thần Hy định đưa tay kéo giãn nếp nhăn ở giữa trán của Âu Dương ra nhưng tay của cô bé không chạm được vào bạn mình.
Bỏ tay xuống, cô bé quay đầu nhìn bà cụ đang kéo mở cửa.
Mẹ của Âu Dương vẫn chờ bên ngoài, mặt đầy vẻ lo lắng, vừa nhìn thấy bà cụ bước ra thì vội vàng ngước mắt lên nhìn, rồi lại thò đầu vào nhìn phía sau lưng bà cụ.
Bà cụ tránh người ra, để mẹ của Âu Dương có thể nhìn thấy Âu Dương đang nằm trên giường.
"Nó ngủ rồi. Cô đi đăng kí với mấy người kia một chút, tôi muốn đi ra ngoài." Bà cụ nói.
Mẹ của Âu Dương ngạc nhiên, "Ra ngoài?"
"Ừ, ra ngoài. Tôi muốn đi thăm căn nhà cũ." Cụ già tỉnh bơ nói.
Tôi giật mình.