Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp vẫn âm u và trống trải như trước.
Tôi quay người đóng cửa lại, rồi đi đến ghế sofa.
Tôi ngồi xuống, ghế sofa đối diện xuất hiện một vết bị lõm xuống, giống như là có người đang ngồi ở đó vậy.
Tôi biết đó chính là Diệp Thanh.
Tôi không nghe thấy âm thanh của chính mình, nhưng tôi đang báo lại chuyện cho Diệp Thanh nghe.
Tôi biết là Trần Giai đã chết rồi, chính tôi là người đã giết anh ta trong giấc mộng.
Cái con ma nơ canh kia dựa vào cánh cửa ở đầu hành lang, tay chân dạng ra, đầu nghiêng về một bên.
Tôi còn biết được những con ma nữ bị lột da mặt kia cũng bị tôi tiêu diệt hết rồi.
Dọc hành lang của phòng nghiên cứu treo đầy một hàng những thi thể của ma nữ, treo lơ lửng giữa không trung. Trước ngực của những con ma nữ đó có gắn một cái khung, bên trong mỗi khung có da mặt của từng người, còn dán cả tên lên.