Sau khi đọc xong tin nhắn trả lời của Vương Tử Minh, nếu như ông ta không nói dối, nếu như ông ta không bị lừa gạt thì chân tướng của chuyện này đã sáng tỏ rồi.
Sự thực chính là, sau khi Trần Giai chết thì Cố Quân Trạch và Trần Giai đã bắt đầu âm mưu. Lưu Thắng Huyền đen đủi vô duyên vô cớ bị cuốn vào trong, bất hạnh mà bị Trần Giai chiếm thân thể.
Lưu Thắng Huyền chắc hẳn đã chết rồi, nếu không chết thì cũng là sống không bằng chết.
Trong nhóm chat đều yên lặng.
Tôi buông điện thoại xuống, nhìn thấy sắc mặt của bọn họ có vẻ khó coi.
"Bây giờ phải làm sao đây?" Tí Còi hỏi, rồi ngập ngừng nói tiếp, "Chuyện này thực ra cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta phải không? Ván đã đóng thuyền rồi, cũng chẳng còn cách nào khác nhỉ? Họ đã di dân, sống ở nước ngoài…"
"Là như vậy sao?" Quách Ngọc Khiết có chút không cam tâm.