Tôi đáng lẽ phải sợ hãi mới đúng, thế nhưng tôi đã hẹn hò với nó rồi.
Chúng tôi xếp hàng mua nước uống, một cái ly nhựa lớn dành cho cặp đôi tình nhân, cắm vào hai cái ống hút.
Tôi nhớ lúc trước từng thấy người ta uống như thế trên hè phố và cảm thấy rất khoa trương.
Vậy mà bây giờ tôi đang uống như thế với một con ma nơ canh.
Tôi cảm thấy không đúng lắm. Ma nơ canh thì uống thế nào được? Kết quả là trông thấy nó há miệng ra, thật sự là đang hút nước ngọt.
Uống xong, nó còn khẽ chu miệng ra rồi đưa về phía tôi, muốn hôn môi với tôi.
Da gà da vịt tôi dựng đứng hết cả lên, nhưng lúc định tránh ra thì phát hiện thân thể mình không thể nhúc nhích.
Mái tóc giả của nó quấn chặt thân thể của tôi. Nó ôm lấy tôi, kéo tôi sáp lại gần, rồi cái miệng đang há ra ấy ấn trên môi tôi.
Miệng của nó tựa như một cái lỗ được người ta rạch ra, quanh mép vẫn còn thô ráp, cắm vào môi tôi.
Môi tôi chắc là đã bị rách và chảy máu rồi.